Ta đang là cái áoPhủ trên lớp thịt daEm trông mà xinh quáTa có đang là taTa đang là cái quầnBước chân dài vạn dặmMây trời cao rồi thấpTa có là áng mây?
Vì sao khi ta mới gặp một người nào đó ta cảm thấy mến nhưng một thời gian sau tình cảm của ta dành cho người đó giảm dần và không còn như trước nữa?
Đó là bởi vì ngay từ đầu ta đã không tiếp xúc với người đó như chính người đó đang là.
Ta đã vẻ ra quá nhiều những hình ảnh về người ấy trong tâm trí.
Và thế là một lúc ta có hai hình ảnh về một người. Người mà ta vẻ ra trong tâm trí và người mà ta đang tiếp xúc ở ngoài thực tại. Người ở ngoài thực tại họ vẫn tốt, vẫn dễ thương như chính họ là nhưng có lẽ không tốt và dễ thương như người mà ta đã vẻ ra trong trí tưởng tượng của ta.
Khi hai hình ảnh không tương thích sự thất vọng xuất hiện, và cảm xúc thất vọng cũng xuất hiện theo.
Vì thế ta không còn cảm thấy thương mến người ấy như trước đây nữa. Người ấy trước đây và bây giờ không thay đổi nhiều nhưng chính cái nhìn của ta về người đó đã thay đổi phụ thuộc vào cảm xúc và thái độ của chính ta, cách ta nhìn trong lúc này.
Vì thế để có một mối quan hệ bền vững thì ngay từ buổi đầu chúng ta phải tập nhìn những người ta tiếp xúc như học đang là, không thêm không bớt.
Muốn thực tập được điều này ta cần biết trở về sự trọn vẹn nhận biết nơi chính tự thân.
Khi có sự trọn vẹn nhận biết thì cảm nhận của ta về người ta tiếp xúc hay với bất cứ một hoàn cảnh nào, một không gian, tình huống nào thì sự cảm nhận đó luôn là một sự cảm nhận trực tiếp với thực tại đang là mà không thông qua sự vẻ vời của tâm trí.
Và như thế ta sẽ không có bất kì sự hối hận gì về sau trong các mối quan hệ vì ta đã nhận chân ra được mọi việc ngay từ ban đầu với năng lượng thuần khiết của trạng thái tâm TRỌN VẸN NHẬN BIẾT.
Thực tại sẽ xa rời
Nếu tô điểm, vẻ vời
Quá nhiều trong tâm trí
Tập nhìn như nó là...
Hãy lan tỏa những hiểu biết này: